TỐNG THU NGÂN
TTN 1457
BẦU TRỜI XANH HOA VẪN NỞ LÀ CỦA RIÊNG TÔI
#ngungontinhvietnam_tongthungan
Buổi sáng tôi đi lang thang
Buổi sáng là thời gian của tôi
Con đường với những hàng cây xanh vời vợi của tôi
Và cả bầu trời xanh bát ngát cũng là của tôi
Buổi sáng ở đây người ta ít ra ngoài
Họ ngủ trễ và dậy thật trễ
Những người đi làm thì đã vội vàng đi làm rồi
Chín giờ sáng là thời khắc giao hòa đẹp đẽ với thiên nhiên là của riêng tôi
Ngày nào cũng vậy, tôi đội mũ, mang kiếng râm và không quên mở những bài hát mà tôi yêu thích trong điện thoại và đeo tai nghe
Tôi cứ thế thong thả tản bộ trong ánh nắng buổi sáng tinh khôi
Tôi hít thở đầy buồng phổi những tinh hoa của vạn vật ở thời điểm trong lành nhất
Không có lý do nào để tôi lại không tự thưởng cho mình những buổi sáng tuyệt vời như thế
Ngày qua ngày, từng ngày trôi qua lặng lẽ
Tôi cứ mãi mê bắt nhịp của sự hồi sinh của đất trời, cây cỏ
Tôi mê đắm nhìn màu xanh của bầu trời qua những tán lá xanh và những nụ hoa tuyệt đẹp
Những cây hoa tường vy đủ các sắc màu
Tôi thấy mình thật sự giàu có
Những cây tường vy của tôi có màu trắng, tím, vàng, hồng, đỏ đậm, đỏ nhạt…
Những cây hoa sen đá với những đóa hoa màu trắng sữa ngọc ngà
Tôi nghĩ rằng mẹ thiên nhiên đã ưu ái cho riêng tôi bầu trời xanh và những màu xanh của cây cỏ trên mặt đất này
Nắng dần lên… tôi phải trở về nhà
Tôi trở về thực tại của tôi
Tôi trở về nhà, và chợt nhớ ra rằng mình vẫn là một sinh vật nhỏ nhoi trong quán trọ trần gian bao la với nhiều đau khổ, dối gian, lọc lừa, tàn hại lẫn nhau
… Và chỉ có bầu trời vẫn xanh trong qua những tán lá che mỗi buổi sáng còn đẫm hơi sương là của riêng tôi…