Poem by Tống Thu Ngân (Mimosa Tím)
TTN 1475
ĐOÀN TÀU ĐANG ĐI QUA NÚI
Chưa thấy ánh mặt trời
Chưa phải thôi hy vọng
Đi qua những hẻm núi
Rồi sẽ đến đồi cao
Tàu đang đi qua núi
Đoàn lữ hành xôn xao
Bao giờ ta thấy biển
Và bầu trời xanh cao
Sẽ qua màn đêm đen
Sẽ thắp sáng mọi miền
Bằng những tia hy vọng
Trong trái tim màu hồng
Chúng ta người lữ khách
Cùng ngồi trên con tàu
Đi vào xuyên thế kỷ
Với cùng một nỗi đau
Tựa vai nhau mà ngủ
Sau những cơn mệt nhoài
Ngoài trời đang mưa bão
Cả đoàn tàu chơi vơi
Tựa vai nhau mà sống
Cho qua hết biển đời
Đang ba đào dậy sóng
Chúng ta cần có nhau
Đoàn tàu đi qua núi
Người cầm lái vững vàng
Vượt qua bao nguy hiểm
Vẫn cương quyết một lòng
Đi qua bao hẻm núi
Đi qua bao lưng đồi
Và trời đã sáng rồi
Bình minh đang vẫy gọi…
TỐNG THU NGÂN 1475